Chiều Cuối Năm

Những con chữ phù phiếm đong đưa theo chén sầu nhân gian mịt mù dấu cũ rêu phong phủ kín hồn trầm tích lênh bênh dạt bờ tục lụy cựa mình giữa đám bèo rong nghe tàn phai ươm lên mái tóc chiều cuối năm giọt sầu rơi rũ chốn bụi lao xao dập dìu truy hoan lữ khách lạnh lòng mơ về chốn cũ vọng hồi chuông tỉnh thức chập chờn cơn mộng mị cõi trần ai ngấn lệ như sương sa chiều cuối năm hồn hoang tơi tả man man đồi vọng tưởng xa xăm chơi vơi tiếng lục huyền câm rung lên – lạc nhịp nhớ khúc Nam Ai Bến Ngự đêm tàn vẫn chờ vẫn đợi chơ vơ võ vàng theo năm tháng hun hút bóng người xưa hương cốt tro bay từ ngôi chùa cổ nghi ngút trầm nghi ngút khói hồn gọi hồn âm dương quay quắt chiều cuối năm Đông sầu Tây khóc thương bao mảnh đời lầm than tất bật lo toan bình minh giãy giụa trong cõi chết hoàng hôn tiếp nối hoàng hôn chiều cuối năm kẻ còn người mất ai về cố quận? ai khách ly hương? vô thủy vô chung luân hồi mấy bận đoạn trường muôn kiếp nhân sinh ôi những chiều cuối năm chiều cuối năm hoa cỏ lất lây xanh xanh nỗi nhớ giăng đầy luống cây